“Thần y Lâm tới rồi”.
“Thần y Lâm”.
“Mọi người đừng làm loạn, thần y Lâm tới rồi”. Tất cả dần ổn định. Đội bảo vệ lùi về sau.
Những người biểu tình thì vẫn tỏ ra kích động lao về phía Lâm Chính và chỉ trích anh. Lâm Chính vô cùng bình tĩnh: “Các vị, đừng kích động. Tôi sẽ trả lời câu hỏi của mọi người. Nếu mọi người còn cố tình làm loạn thì tôi đành phải nhờ cảnh sát tới xử lý đấy".
Dứt lời, tiếng ồn ào mới lắng xuống bớt. Kẻ cầm đầu vẫn tức lắm, hắn ngạo mạn nói: "Thần y Lâm, mẹ của tôi vì dùng thuốc của anh mới bị liệt. Anh định trả lời thế nào?”
“Mẹ của anh ở đâu?”, Lâm Chính hỏi
“Ở đây”, người này đẩy bà cụ tới trước và lại hét lớn: “Các vị, mọi người xem, mẹ tôi uống thuốc của tên khốn này mới bị như thế. Kẻ vô lương tâm này vì kiếm tiền mà chuyện gì cũng có thể làm được. Mọi người cùng tôi tẩy chay thuốc của Dương Hoa. Đuổi thần y Lâm ra khỏi Giang Thành đi”.
“Tẩy chay Dương Hoa, tẩy chay Dương Hoa”.
“Tẩy chay”.
Đám người biểu tình hô lên. Lâm Chính không hề lên tiếng, chỉ bước tới định bắt mạch cho bà cụ. Thế nhưng người đàn ông lập tức ngăn lại.
“Anh định làm gì?”, người này tỏ vẻ cảnh giác.
“Tôi muốn bắt mạch cho bà cụ để xem tình hình của bà ấy thế nào”, Lâm Chính điềm đạm nói.
“Bắt mạch? Tôi thấy anh đang muốn hại mẹ tôi thì có? Anh thật độc ác!”, người đàn ông hét lớn.
Lâm Chính lắc đầu: “Nếu tôi thật sự muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813947/chuong-3170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.