Ban đầu không có bao nhiêu người ở đây chú ý đến người đàn ông đó.
Nhưng dần dần mọi người phát hiện người đàn ông lại đi về phía Thần Võ Tôn, ai nấy lập tức căng thẳng, tim không khỏi đập nhanh hơn.
Người này là ai? Anh ta muốn làm gì?
Trong lòng mọi người đều hiện lên câu hỏi như vậy.
'Thần Võ Tôn cũng không khỏi quay mặt sang nhìn.
Bà ta mới vừa ra oai đã có kẻ không thức thời chạy tới rước nhục?
Chẳng lâu sau, người này đi tới trước Thần Võ Tôn.
Nhưng... anh ta không dừng lại mà vừa cười vừa chắp tay, chào hỏi Thủy Thánh Võ ở bên sông đằng sau Thần Võ Tôn: “Thánh Võ thiên kiêu, thật ngại quá, tôi đến muộn rồi!.
Anh nói xong thì lại phớt lờ Thần Võ Tôn, đi lướt qua bà ta.
Thần Võ Tôn sa sầm mặt.
Mặc dù có thể người kia không biết bà ta là ai, nhưng bị phớt lờ ngay trước mặt đám đông là chuyện nhục nhã đến thế nào!
Thủy Thánh Võ trợn tròn mắt, há miệng, không biết nói thế nào mới phải.
“Thánh Võ thiên kiêu, anh làm sao vậy? Không nhận ra tôi sao?”, người đến khó hiểu hỏi, tưởng anh đội mũ nên Thủy Thánh Võ không nhận ra anh là ai, lập tức ngước đầu lên.
Nhưng Thủy Thánh Võ còn chưa kịp lên tiếng, Thần Võ Tôn đã cất tiếng nói.
“Nhóc, cậu tìm Thủy Thánh Võ làm gì? Không biết cậu ta sắp thành người chết rồi à?”.
“Ồ
Người đến cũng chính là Lâm Chính ngẩng đầu lên, liếc nhìn Thần Võ Tôn, cười nhạt nói: “Bà chị, trận đấu còn chưa bắt đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813922/chuong-3145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.