Chưa tới mười phút thì người này đã lại quay về.
“Bẩm chủ nhân, trong động trống không, duy chỉ có xác người của mình. Bọn họ đúng là bị hại, đầu bị chém lìa, cách đó tầm 50 mét không thấy bóng hình của bất kỳ ai. Thuộc hạ đóan là đối phương đã bỏ chạy rồi”.
“Chạy nổi không? Tra tấn tiếp Trấn Nguyệt Tiên Nhân để ép bà ta nói ra kẻ đó là ai. Dù đối phương có là ai thì chỉ cần giết người của bổn tọa thôi cũng sẽ phải trả giá”, người đàn ông mặc áo bào nói.
“Vâng chủ nhân”, người này lui ra, đồng thời một người thanh niên khôi ngô mặc đồ trắng bước vào.
“Đại ca”, người này chắp tay, mỉm cười.
Người đàn ông mặc áo bào nhìn người thanh niên và gật đầu: “Khá lắm, có đột phá, cũng không uổng công nuôi dạy”.
“Anh, em muốn tới Long Xuyên giết Thủy Thánh Võ, dùng mạng của hắn để uy hiếp và thử chiêu pháp của em thì thế nào?”, người thanh niên mỉm cười.
“Thủy Thánh Võ mặc dù thực lực không bằng anh nhưng dù sao cũng là thiên kiêu thứ hai. Em đấu với hẳn phải cẩn thận, không được sơ suất. Nếu có thể đánh bại được hắn thì sẽ rất có lợi cho em đấy".
“Vâng anh”, người thanh niên quay người rời đi.
“Đi theo cậu hai, không được phép để xảy ra bất kỳ sơ suất nào, nếu không thì xách đầu về đây”, người đàn ông mặc áo bào nói.
Một bóng hình trong bóng tối xuất hiện. Về tới Giang Thành, Lâm Chính lập tức tìm Tân Bạch Tùng và sắp xếp ổn thỏa cho con của Trấn Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813919/chuong-3142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.