“Chào anh, cho hỏi anh có đặt trước không?”, nhân viên phục vụ ở cửa mỉm cười hỏi.
“Có, là... bàn số 17”, Lâm Chính xem tin nhắn trong điện thoại, trả lời.
“Được, mời anh đi bên này!”.
Nhân viên phục vụ lập tức dẫn Lâm Chính vào trong.
“Này! Mọi người nhìn người kia đi, có phải có chút giống với thần y Lâm không?”.
“Có chút giống, nhưng đeo kính râm rồi không thấy hết mặt".
“Chắc không phải anh ấy đâu! Thần y Lâm sao. lại đến nơi thế này dùng bữa?”.
“Đúng vậy, chắc chắn là cậu nhìn lầm rồi, hơn nữa bây giờ người bắt chước cách ăn mặc của thần y Lâm nhiều lảm. Tôi còn nghe nói có người bỏ ra mấy triệu tệ muốn sửa mặt mình giống với thần y Lâm nhưng thất bại, dáng vẻ đó... chậc chậc... thê thảm không nỡ nhìn”.
Mọi người bàn tán xôn xao. Nhưng Lâm Chính không nghe thấy.
Theo sự dẫn đường của nhân viên phục vụ, Lâm Chính nhanh chóng đến bàn số 17.
Đáng ngạc nhiên là tất cả nam nữ ở những bàn khác đều tập trung ánh mắt về bàn số 17.
Mỗi một người đều vô cùng chăm chú.
Lâm Chính nghỉ hoặc nhìn sang, lúc này mới hiểu vì sao những người khách xung quanh lại như vậy.
Ở bàn số 17 có một cô gái xinh đẹp mặc chiếc váy màu đỏ lửa.
Cô gái da trắng như tuyết, môi đỏ như lửa, tóc đen như mực, ngũ quan tinh xảo giống như kiệt tác của ông trời.
Cô ta yên tĩnh ngồi đó, đôi mắt sâu sắc như sao. trời hờ hững xem điện thoại, bất cứ một động tác hay một ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813804/chuong-3027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.