“Này anh, nếu anh không còn cách gì thì phiền anh tránh ra, đừng làm ảnh hưởng đến việc cấp cứu của chúng tôi!".
'Thấy Lâm Chính vẫn chưa tránh ra, mấy nhân viên y tế có chút sốt ruột.
Nhưng Lâm Chính phớt lờ bọn họ, tiếp tục kiểm tra.
Một lát sau, anh bỗng nói: “Các anh mau dừng lại đi”.
“Cái gì?”.
Mọi người ngạc nhiên. “Mau dừng lại!”.
Lâm Chính trầm giọng quát.
Những nhân viên y tế kia có chút không biết phải làm sao.
Người phụ trách dẫn đầu đanh giọng nói: “Này. cậu, chúng tôi đang cấp cứu, nếu cậu có thể chữa được cho long soái thì mau làm đi, mặc kệ chúng tôi! Nếu chúng tôi dừng lại thì long soái sẽ chết mất”.
“Các anh cứ tiếp tục chữa như vậy cũng chẳng ích gì, mau dừng lại đi! Nếu không tôi sẽ không tiện châm cứu”.
Lâm Chính lập tức lấy túi châm ra, vừa chuẩn bị châm bạc vừa nói.
Mấy người đồng loạt nhìn về phía bà lão kia.
Bà lão ngập ngừng nhìn Lâm Chính: “Chàng trai... Cậu có cách... cứu ông ấy sao?”.
“Để tôi thử xem sao”.
“Thử?”.
“Cậu lấy tính mạng của long soái ra để thử sao? Đúng là nực cười! Long soái vốn còn có thể gắng gượng được mấy ngày, vậy mà lại bị đám lang băm giang hồ các cậu làm cho tính mạng nguy cấp!”,
người phụ trách kia tức giận nói.
“Anh không cho tôi thử, các anh cấp cứu như vậy thì có ích gì chứ?”, Lâm Chính trầm giọng đáp.
Câu này đã nói trúng chỗ hiểm.
Mấy người do dự, đồng loạt nhìn về phía người phụ trách kia.
Mộc Thái Cực có thân phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813783/chuong-3006.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.