Những người có mặt đều tỏ vẻ sợ hãi.
Tô Nhu cảm thấy tay chân lạnh toát, sắc mặt trắng bệch.
Cô không ngờ hội nghị Long Thủ này lại có thể gây ra án mạng như vậy.
Quả nhiên hội nghị này không hề đơn giản...
“Cô Tô Nhul”.
Đúng lúc này, quản lý Trịnh bỗng gọi.
“Hả?”.
Tô Nhu run bắn người lên, vội ngẩng đầu.
“Tiếp theo đến lượt cô rồi, xin cô hãy thành thực trả lời tất cả câu hỏi của tôi, đừng giấu giếm bất cứ thứ gì”, quản lý Trịnh bình thản nói.
“Vâng, vâng..”, sắc mặt Tô Nhu khó coi, nhỏ giọng nói.
“Tôi hỏi cô, cô và Dịch Tiên Thiên quen biết như thế nào?”, quản lý Trịnh nhìn thẳng vào mắt Tô Nhu,bình tĩnh hỏi.
“Tôi... tôi...”
Tô Nhu toát mồ hôi hột, ấp a ấp úng, không biết nên trả lời thế nào.
Cô muốn nói là thần y Lâm giới thiệu, nhưng lại sợ thực ra đối phương đã biết rõ mọi chuyện, chỉ cố ý hỏi thế để xem thái độ của cô thế nào.
Nếu cô nói dối thì chẳng phải sẽ khiến sự việc trở nên tồi tệ hơn sao? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Tô Nhu xoắn mười ngón tay vào nhau, đôi môi khế run rẩy, thực sự không biết trả lời thế nào.
Nhưng đúng lúc này, Lâm Chính đứng ở phía sau bỗng lên tiếng.
“Là tôi giới thiệu cho Tiểu Nhu quen với ông Dịch”.
Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều ngoảnh sang nhìn.
Tô Nhu cũng kinh ngạc nhìn anh.
“Cậu Lâm, hình như tôi đâu có hỏi cậu?”, quản lý Trịnh nhíu mày nói.
“Anh hỏi Tô Nhu chẳng phải là hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813753/chuong-2976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.