“Cái gì? Ông Dịch không có thiệp mời sao?”, Tô Nhu kinh ngạc, lập tức hiểu ra tính nghiêm trọng của sự việc.
Ngay cả ông Dịch cũng không có thiệp mời, cô dựa vào đâu mà có được? Thiệp mời này chắc chăn không đơn giản!
“Ông Dịch... Có phải là trò đùa của ai không? Ai đó lấy thiệp mời giả đến lừa tôi?”, Tô Nhu hơi hoảng loạn, vội vàng lên tiếng hỏi.
“Không thể nào! Hội nghị Long Thủ chỉ có thành viên nội bộ như chúng tôi biết, người bình thường không thể nào biết đến hội nghị này, cho nên rất ít khả năng đây là trò đùa. Hơn nữa, ai rảnh rỗi lại trêu đùa cô? Còn lấy thứ như thế này ra đùa? Muốn chết hay sao?”, Dịch Tiên Thiên nói.
Tô Nhu á khẩu.
“Cô Tô, cô đừng sốt ruột, để tôi gọi một cuộc điện thoại!”.
Dịch Tiên Thiên không dám chậm trễ, lập tức. cúp máy, sau đó gọi cho Lâm Chính.
Sau khi biết tin, Lâm Chính kinh ngạc.
“Hội nghị Long Thủ là do ai tổ chức?”, Lâm Chính hỏi.
“Người bên phía đại hội”.
Dịch Tiên Thiên trả lời: “Người được mời đều là tỉnh anh cốt cán hoặc là người phụ trách các tổ chức trong đại hội! Theo lý mà nói tôi cũng nên có một thiệp mời, nhưng đến nay tôi còn chưa nhận được, ngược lại cô Tô Nhu lại nhận được thiệp mời... Thật là kỳ quái!”.
Lâm Chính suy nghĩ một lúc.
Chốc lát sau, anh thở ra một hơi, nói: “Có lẽ thiệp mời này không phải thật sự gửi cho Tô Nhu”.
“Vậy thì cho ai?”. “Có thể... là cho tôi!”.
“Nếu vậy, vì sao bọn họ không gửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813744/chuong-2967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.