Độ cao tầng hai thật ra không tính là cao, tính cả xe van cũng chỉ có khoảng cách ba mét tiếp đất.
Nếu không phải vị trí đặt chân của Tô Nhu sai lệch, cô đã không bị thương.
May là cô căn răng chịu đựng.
Cung Hỉ Vân cũng nhảy xuống, vội vàng đỡ Tô Nhu từ trên xe xuống.
“Cô Tô, cô không sao chứ?”. “Không sao, không sao..., Tô Nhu thở hồng hộc. “Không sao thì tốt, chúng ta đi mau”.
Cung Hỉ Vân căng thẳng, vừa định chạy thì Tô Nhu lại bị đau la lên.
Nhìn lại mới phát hiện chân cô hơi sưng lên, rõ ràng đã bị treo chân.
Cung Hỉ Vân hơi bất lực. Dù gì Tô Nhu cũng chỉ là người phụ nữ bình thường, không có căn cơ gì, sao có thể chịu nổi giày vò? Cung Hỉ Vân thở ra một hơi, cũng không quan tâm nhiều, cõng Tô Nhu chạy ra bên ngoài.
“Cô Cung?”. Tô Nhu kinh ngạc.
Cung Hỉ Vân không lên tiếng, tiếp tục cất bước. chạy về phía trước.
Vành mắt Tô Nhu ươn ướt, trong lòng vô cùng tự trách sao mình lại vô dụng như vậy.
Nhưng cô cũng không dám nói gì, nếu xuống tự đi thì chỉ thêm rắc rối cho Cung Hỉ Vân.
Cũng may Cung Hỉ Vân có một chiếc xe thương vụ đậu ở con đường phía bên cạnh. Cô lo sẽ có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, nên đã dừng xe ở bốn hướng của Công ty Quốc tế Duyệt Nhan phòng lúc. nguy cấp có cái thoát thân.
Không ngờ lần này lại có chỗ dùng.
“Nhanh lên, nhanh lên, chỉ cần lên xe chúng ta sẽ được an toàn!".
Cung Hỉ Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813714/chuong-2937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.