Thần Hỏa Tôn Giả nổi giận, khí thế như trời long đất lở.
Khi ông ta cất bước đi về phía Lâm Chính, Lâm Chính cảm giác như có mấy ngọn Thái Sơn đang đè xuống vai mình.
Dường như xương cốt toàn thân sắp gãy vụn.
Nhưng anh không có hành động gì, chỉ bình thản nhìn Thần Hỏa Tôn Giả đang đi tới.
"Sao ông không rút cây châm ở vai ra?", đúng lúc này, Lâm Chính lên tiếng.
"Hử?", Thần Hỏa Tôn Giả hơi nhíu mày.
"Châm này có thể rút được, nếu để lâu không rút, thì độc châm sẽ ngấm vào máu thịt của ông, rồi ngấm vào xương cốt ông. Nếu vậy thì chỉ cần 15 phút là ông sẽ mất mạng. Đến lúc đó, thần tiên cũng không cứu được ông", Lâm Chính nói.
Anh vừa dứt lời, Thần Hỏa Tôn Giả lập tức chìa tay ra định rút.
Nhưng đúng lúc ngón tay sắp chạm vào châm bạc, thì khựng lại.
"Thần y Lâm, cậu đừng có lừa tôi, chỉ sợ tôi không rút châm thì không sao, mà rút ra thì sế bị thương nặng, đúng không? Cậu đừng hòng lừa được tôi, cậu có ý đồ gì tôi không biết sao?".
"Ông không tin thì thôi, xem ra hôm nay tôi không cần mất nhiều sức cũng giết được ông, không tệ, không tệ", Lâm Chính mỉm cười.
Thần Hỏa Tôn Giả nổi trận lôi đình, lồng ngực như muốn nứt ra.
Ông ta biết Lâm Chính cố ý nói như vậy, anh biết ông ta là người đa nghi, nên cố ý nói những lời khiến người ta kiêng dè, khiến ông ta rối như tơ vò.
Sắc mặt Thần Hỏa Tôn Giả dữ tợn, bỗng giơ tay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813700/chuong-2923.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.