Nghe Lâm Chính nói vậy, hai mắt người cảnh sát sáng rực nhưng anh ta không dám đồng ý ngay, chỉ cười nói: "Nếu thần y Lâm đồng ý giúp đỡ thì đương nhiên sự việc sẽ dễ dàng hơn nhiều. Có điều tôi không quyết được. Thần y Lâm đợi một chút tôi đi báo với cấp trên”.
“Được”, Lâm Chính gật đầu. Người cảnh sát lập tức chạy đi. Một lúc sau, thêm vài người cảnh sát nữa chạy tới.
Đi đầu là một người có đeo quân hàm trên vai.
“Chào thần y Lâm. Tôi là đội trưởng cảnh sát Nam Thành, tên là Đoạn Nam Khôn”, người này mỉm cười đưa tay ra.
Lâm Chính xuống xe và bắt tay. Đối phương trông khá chính trực, để râu trông cũng chín chăn.
“Đội trưởng Đoạn, chào anh”, Lâm Chính mỉm cười.
“Thần y Lâm đích thân tới đây thì coi như là chúng tôi được gặp may. Vừa hay chúng tôi phát hiện ra một chuyện rất kỳ lạ, mong thần y Lâm có thể giúp giám định xem thế nào”, Đoạn Nam Khôn vội nói.
“, đưa tôi tới đó xem”.
“Anh đi theo xe chúng tôi nhé", đội trưởng Đoạn gật đầu, lập tức ngồi lên xe dẫn đường.
Đám đông di chuyển. Xe chạy dọc theo đường núi, nhanh chóng tới trước Vân Đoan Tự.
“Thực ra chuyện này nghiêm trọng hơn những gì chúng tôi tưởng tượng. Chỉ mới có vài ngày mà đã có hơn 20 người mất tích rồi”.
“Ở đây đã được liệt vào vùng nguy hiểm. Chúng tôi đã phong tỏa ngọn núi đồng thời giải tán đám đông, thế nhưng các tăng nhân của Vân Đoan Tự thì không chịu rời đi, cứ cố chấp ở đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813637/chuong-2860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.