“Tôi không hiểu”, Lâm Chính ôm bụng, chật vật đứng dậy, lau máu khóe miệng. Anh rút ra vài cây châm, đâm vào người mình.
“Tôi không hiểu kiếm thuật và tôi cũng không có ý định thăm dò cái gọi là kiếm đạo", sau vài nhát châm, Lâm CHính hồi phục lên nhiều.
“Vậy cậu dùng kiếm đấu với tôi sao? Sao không dùng thứ mà cậu giỏi? Tôi nghe nói về y võ của cậu. Cậu có thể dùng châm làm thành vũ khí. Vậy mà giờ cậu làm thế này, có khác gì tự tìm tới cái chết không?”, Kiếm Sỉ lão tổ thản nhiên nói.
“Tôi dùng kiếm là vì tìm một hướng đi khác. Mặc dù không phải là kiếm đạo nhưng kiếm đạo thế gian, thiên biến vạn hóa, cũng không thể rời khỏi gốc rễ của nó. Tôi đang tìm tới khả năng mà mình chưa biết”, anh điềm đạm nói.
“Nực cười, nói như vậy thì cậu đấu với bổn tọa vẫn chưa dùng hết sức à? Cậu đang lấy bổn tọa ra để thử nghiệm cho cái gọi là đạo của cậu đấy à?”, Kiếm Si lão tổ tức tới mức bật cười.
Bà ta cảm thấy bản thân đang bị khinh thường. Không có một ai dám có thái độ như vậy với bà ta.
Đây là một sự sỉ nhục. Bà ta không thể chịu đựng được. Lâm Chính không nói gì chỉ lẳng lặng nhặt thanh kiếm lên, nhìn nó.
“Huyền Tỉnh Kiếm...bị gãy như vậy sao?”, ông cụ trước đó của sơn trang bàng hoàng. Đám đông cũng không dám tin.
“Mặc dù Huyền Tinh Kiếm là bảo kiếm nhưng so với thanh kiếm trong tay Kiếm Sỉ lão tổ thì vẫn còn cách xa lắm. Kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813613/chuong-2836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.