Cổ Liên sửng sốt.
Chỉ thấy Lâm Chính cất bước đi về phía kiếm trận.
Anh lấy châm bạc ra, đâm vào người mình. Anh vừa đi vừa cắm châm.
Đâm xong mười mấy châm, trên người Lâm Chính bắn ra khí tức hùng hậu cực kỳ khủng khiếp.
Luồng khí tức này giống như sóng to gió lớn bỗng dấy lên, hung dữ rít gào.
Cổ Liên bị cơn sóng lớn này ép phải lùi lại liên tục, không dám nhìn thẳng.
Hơi thở của cô ta như nghẹn lại, tuy chưa từng luyện võ, nhưng dù sao cô ta cũng lớn lên ở sơn trang Cổ Kiếm, từng tiếp xúc với không ít cường giả.
Nhưng luồng khí thế tỏa ra từ người Lâm Chính thì cô ta chưa bao giờ cảm nhận thấy.
Thậm chí ngay cả bố cô ta... cũng chưa từng có luồng khí thế này.
Cắm châm xong, Lâm Chính đã đứng trước kiếm trận Vạn Tượng U La Thiên Tuyệt kia.
Anh nhìn mắt kiếm trận, rồi ngoảnh đầu lại, nhỏ giọng nói: “Cô Cổ, cô hãy chờ tôi ở đây, đừng tùy tiện lại gần, biết chưa?”.
“Nhưng..”, Cổ Liên còn định nói gì đó, nhưng thấy Lâm Chính đã đặt chân vào kiếm trận kia.
Gô ta nín thở, đang định lên tiếng. Lâm Chính bỗng quát lớn một tiếng. Vùi
Toàn bộ khí kình trong người anh chui vào khe nứt dưới mặt đất như nước lũ.
Gần như đồng thời, cơ quan ẩn giấu dưới đất lại lần nữa khởi động, vô số trường kiếm màu xanh thãm lại lần nữa lao ra khỏi cơ quan, bay lên trời xanh, lơ lửng trên đỉnh đầu Lâm Chính.
Chữ “kiếm” khổng lồ lại xuất hiện.
“Thần y Lâm, cẩn thận!”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813599/chuong-2822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.