“Cậu điên à? Hay là cậu định từ bỏ?”.
Mạn Sát Hồng hoàn hồn, ngây người nhìn Lâm Chính.
“Bà đừng hiểu lầm, tôi không định đưa đầu thật mà là đầu giả qua đó, để lừa Công Thâu Nhất Nhân và Đào Thiên Tam, tranh thủ thời gian cho chúng ta”, Lâm Chính bình thản nói.
“Cậu đừng coi Ma Quân là đồ ngốc thế chứ, bọn họ có thể lọt vào mắt xanh của đạo chủ thì đầu không phải người dễ dàng bị qua mặt! Nếu chuyện này bị lộ thì chỉ càng khiến bọn họ tức giận hơn, đến lúc đó đại quân tấn công Giang Thành không phải điều cậu có thể tưởng tượng được đâu”, Mạn Sát Hồng lạnh lùng hừ một tiếng.
“Qua mặt thì sao chứ? Tôi chỉ cần năm ngày là được! Năm ngày sau, Thiên Ma Đạo sẽ bận tối tắm mặt mũi, không rảnh đối phó với tôi đâu”, Lâm Chính cười đáp.
“Hả? Năm ngày sau thì làm sao?”.
Mạn Sát Hồng kỳ quái hỏi.
“Bà cứ chờ xem là được”.
Lâm Chính bình thản cười nói, rồi xoay người đi vào phòng thuốc.
Mạn Sát Hồng nhìn chằm chăm bóng lưng Lâm
Chính, ánh mắt dao động.
“Năm ngày sau, cho dù có người giúp cậu quậy tung Thiên Ma Đạo thì sao chứ? Ngày nào Thiên Ma Đạo chưa chết thì cậu vẫn là đối tượng mà bọn họ muốn diệt trừ, cậu không thoát được đâu!”.
Mạn Sát Hồng lẩm bẩm, trong lòng đã thầm tính toán đường lui cho bản thân.
Lâm Chính mân mê trong phòng thuốc hai tiếng, mới bê một bát thuốc đắng chát vào phòng bệnh.
“Uống đi”.
Anh đưa bát thuốc cho Cùng Đao.
Cùng Đao không chút chần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813569/chuong-2792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.