“Chủ tịch Lâm, đây là cái gì?”, Vệ Hỏa tò mò hỏi.
“Tịnh Thế Bạch Liên!", Lâm Chính nói. “Cái gì? Nó... Nó chính là Tịnh Thế Bạch Liên?”.
Vệ Hỏa đột nhiên lắp bắp, trong mắt lộ vẻ kinh hãi.
“Xem ra anh đã từng nghe qua, nhưng lại chưa thấy qual”, Lâm Chính nói.
Vệ Hỏa run rẩy, một lúc lâu sau mới hoàn hồn, khế nói: “Tôi cũng chỉ nghe những người lắm chuyện nhắc tới sau chiến dịch ấy, nói là vật này có sức mạnh hủy diệt đất trời! Một khi giải phóng sức mạnh, núi sông sẽ nứt vỡ, đất trời đều tan nát, thần hồn cũng tiêu tan! Vật này là vũ khí giết người đấy!”.
“Thiên Ma Đạo có ghi chép gì về nó không?”, Lâm Chính hỏi.
“Thuộc hạ không biết, cấp bậc của thuộc hạ quá thấp... Có lẽ Mạn Sát Hồng đại nhân biết một chút gì đó!”, Vệ Hỏa nói.
Bọn họ đã biết Mạn Sát Hồng cũng đến nương nhờ Lâm Chính.
Mạn Sát Hồng đến đây đã củng cố lòng tin của đám người Vệ Hỏa.
Mặc dù Mạn Sát Hồng đã suy sụp, nhưng chung quy cũng là một Ma Nữ.
Ngay cả Ma Nữ cũng đã đầu hàng Lâm Chính, chứng tỏ lựa chọn của bọn họ là đúng.
“Tôi biết rồi, anh lui xuống đi”, Lâm Chính thở ra một hơi, cất Tịnh Thế Bạch Liên đi, định về Giang Thành rồi sẽ nghiên cứu kỹ hơn.
Máy bay đến Giang Thành vào ba giờ chiều.
Đám người Mã Hải đích thân đến sân bay đón, đồng thời báo cáo công việc mấy ngày anh đi vẳng.
Dịch Quế Lâm thì được đưa đến Học viện Huyền Y Phái điều trị.
“Hai ngày nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813560/chuong-2783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.