Đây là lần đầu tiên Tô Nhu thấy Lâm Chính giết người.
Cô từng thấy người chết, cũng bị dọa cho chết khiếp, nhưng cô chưa bao giờ thấy Lâm Chính giết người.
"Giết người rồi, Lâm Chính... giết người rồi.
Cô thì thào tự nhủ, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Lúc này Lâm Chính như mãnh hổ xông vào giữa bầy dê, anh giơ hai cánh tay quét ngang, tung quyền cước đánh bay các cao thủ của nhà họ Tân.
Tứ đại cường giả Phong, Hỏa, Lôi, Điện còn không chống nổi một chiêu của anh! Cả bốn người đều bị Lâm Chính bẻ gấy xương tay chân, ai nấy nằm bẹp một chỗ, không gượng dậy nổi.
Khuôn mặt già nua của Tân Nham Ngạn trắng bệch như tờ giấy.
Ông ta không ngờ người này lại đáng sợ như vậy.
"Ông chủ! Nhìn nhầm rồi! Nhìn nhầm rồi! Người này có thực lực rất mạnh, ít nhất cũng phải cấp bậc tông sư võ đạo! Chúng tôi tuyệt đối không phải là đối thủ!".
Một người trong số Phong, Hỏa, Lôi, Điện cuống quýt kêu lên.
“Tông sư võ đạo?".
Tuy Tân Nham Ngạn không phải là người luyện võ, nhưng cũng biết sự đáng sợ của tông sư.
Tông sư võ đạo mà muốn giết một lão già tay trói gà không chặt như ông ta thì dễ như trở bàn tay.
Phải chạy ngay thôi!
'Tân Nham Ngạn lập tức quay đầu chạy vào trong nhà họ Tân.
"Muốn đi?".
Lâm Chính lạnh lùng hừ một tiếng, đang định đuổi theo. Nhưng đúng lúc này, một bàn tay tứm chặt lấy cánh tay anh.
Lâm Chính sửng sốt, ngoảnh phắt lại.
Là Tô Nhu.
"Tiểu Nhu..."
"Lâm Chính! Mau chạy đi! Cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813530/chuong-2753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.