“Phái người theo dõi Cực Lạc Kiếm Quân cho đến khi bọn họ rời khỏi Giang Thành. Nhất định phải đếm đủ bảy mươi hai kiếm sứ, thiếu người nào phải lập tức báo cáo với tôi, tránh cho Cực Lạc Kiếm Quân để lại tai mắt. Tôi về công ty trước đây”.
Lâm Chính nói, quay người rời khỏi trang viên. Từ Thiên vội vàng chắp tay.
Cực Lạc Kiếm Quân rời đi, chuyện cũng xem như được giải quyết.
Gia đình Tô Nhu sau khi được chữa trị thì cũng được đưa về nhà.
Đương nhiên, Lâm Chính cũng phải về nhà điểm danh.
“Lâm Chính! Anh không sao chứ?”.
Nhìn thấy Lâm Chính bình an trở về, Tô Nhu mới nhẹ lòng, vội vàng tiến lên hỏi.
“Anh không sao, Tiểu Nhu, em ổn chứ?”. “Chúng em được thần y Lâm giúp đỡ, không có gì đáng lo... Nhưng Lâm Chính, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”, Tô Nhu sốt ruột hỏi.
Lâm Chính im lặng một hồi, sau đó nói ra cái cớ mà mình đã nghĩ sẵn từ trước.
“Thật ra anh cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ là đột nhiên nhận được điện thoại của thần y Lâm, nói có người muốn gây bất lợi cho em và anh, thế là anh gọi điện thông báo cho em”.
“Gây bất lợi cho chúng ta?”.
Tô Nhu nhíu mày, như nghĩ tới điều gì, lại rơi vào Suy tư.
Lâm Chính ngẩn ra, vội hỏi: “Tiểu Nhu, em sao vậy?”.
“Có lẽ đúng vậy, có lẽ là vậy!”, Tô Nhu lẩm bẩm mấy câu, thở dài rồi nói: “Lâm Chính, có lẽ lần này là em đã hại anhl”.
“Em hại anh?”, Lâm Chính hơi ngạc nhiên: “Rốt cuộc là sao?”.
“Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813511/chuong-2734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.