"Các anh không có quyền chọn, hoặc là nói,hoặc là tôi sẽ cho các anh nếm thử mùi vị mà người ban nãy phải chịu đựng", Lâm Chính bình tĩnh nói.
"Cậu tưởng chúng tôi sẽ bị cậu khuất phục sao? Người của Thiên Ma Đạo kiêu ngạo sẽ không sợ bất cứ sự tồn tại nào, cũng không sợ chết! Người chết thì không thể nếm trải mùi vị đó được!".
Người kia lạnh lùng hừ một tiếng, biết mình không phải là đối thủ của Lâm Chính, liền giơ đao trong tay lên, năm chặt chuôi đao rồi đâm thẳng vào tim.
Phập! Lưỡi đao đỏ xuyên qua tim, miệng hắn phun ra rất nhiều máu tươi.
Đối mặt với sự mạnh mẽ của Lâm Chính, hắn đã lựa chọn tự sát.
"Mạnh tay đấy!".
Viêm Hận hít vào khí lạnh, ánh mắt đầy vẻ kiêng dè.
Chắc chắn Thiên Ma Đạo sẽ gây uy hiếp cho đại hội, đại hội phải đề phòng.
Trong lòng hắn thầm nghĩ. Nhưng Lâm Chính lại hừ lạnh.
"Anh tưởng tự sát là xong sao? Trước mặt tôi, ngay cả quyền tự sát các anh cũng không có”.
Lâm Chính lạnh lùng nói rồi giơ tay lên, ném ra mười mấy cây châm bạc, đâm mạnh vào người kia của Thiên Ma Đạo với tốc độ nhanh như chớp.
Nhất thời, đôi mắt ảm đạm của hắn lại sáng lên.
Vẻ mặt hắn đầy đau đớn, mở to đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Lâm Chính, sức lực vốn đã tiêu tán lại khôi phục, nhưng điều khiến hắn không thể chịu nổi lại là nỗi đau đớn đến từ tim.
Dù sao lúc này cũng có một thanh đao đang cắm ở tim hắn.
Lâm Chính đứng thẳng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813480/chuong-2703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.