Thảo nào ông lão không nói một lời mà thẳng thừng chém giết!
Hóa ra là vậy...
Là bọn họ phá luật trước, nên ông lão đương nhiên cũng không làm theo luật nữa!
“Bây giờ thì chôn theo chủ nhân của tôi đi!”
Lão già lãnh đạm nói, bắt đầu ra chiêu sát thủ!
Đám người Ngạo Ưng, Đao Mặc Long hết sức sốt ruột, tất cả đều nhìn về phía mấy người Lâm Chính và Dịch Tiên Thiên.
“Ông Dịch, cầu xin ông cứu chúng tôi!”
“Ông Dịch! Ông mau bảo cao thủ của Thương Minh ra tay đi! Nếu chúng tôi chết thì ông ta nhất định sẽ đánh tiếp về phía các người!”
Mọi người hét lên, vô cùng sốt ruột.
Bây giờ người của Thương Minh là hy vọng duy nhất của bọn họ.
Nhưng... Lâm Chính bên cạnh nói: “Vì sao chúng tôi phải ra tay? Các người có lòng tham vô đáy, dùng cách trái luật xông vào đây, bị trừng phạt lại muốn bọn tôi liều mạng cứu các người, bọn tôi cũng không phải thần thánh, không rộng lượng tới vậy!"
“Anh... anh là ai? Tôi đang nói chuyện với ông Dịch, liên quan tới anh à?”, Ngạo Ưng tức giận nói.
“Người này chính là thần y Lâm ở Giang Thành!", Dịch Tiên Thiên hờ hững nói.
“Thần y Lâm?”
Mọi người đột nhiên ngưng thở, khó tin nhìn qua Lâm Chính.
Không ngờ thần y Lâm lại xuất hiện? Hơn nữa lại đi cùng người của Thương Minh? Chuyện quái gì thế này?
“Thần y Lâm, anh có lòng nhân hậu! Xin cứu chúng tôi với!”
Ngạo Ưng nghiến răng nói. “Thật xin lỗi, tôi không giúp được anh”.
“Chúng tôi mà chết thì anh cũng không thể may mãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813184/chuong-2407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.