“Đại nhân, chúng ta bị tập kích rồi!".
“Bọn chúng mai phục ở xung quanh, chúng tôi vừa đi thám thính tình hình thì bị tấn công”.
“Đây chắc chắn là bọn cướp, chắc chắn là vậy!”.
“Bọn chúng đông quá, thực lực cũng rất mạnh! Không phải là cướp bình thường đâu! Làm sao bây giờ?”.
Các cao thủ Dịch Tiên Thiên dẫn theo đều vô cùng hoảng loạn, sợ hãi nép về phía này.
"Cướp sao?”".
Dịch Tiên Thiên biến sắc, dường như nghĩ ra gì đó: "Lễ nào là nhăm vào Thương Minh chúng ta?".
"Ha ha ha, đương nhiên rồi! Thương Minh các ông có tiền như vậy, không cướp các ông thì cướp ai chứ?".
Một tiếng cười ngông cuồng vang lên, sau đó một người đàn ông mặc quần da, để trần nửa thân trên, để lộ cơ thể tráng kiện, đi về phía này.
Hắn có làn da đen bóng, vóc dáng cao to gần hai mét, tay cầm một thanh đại đao, khí thế đáng sợ. Nhưng điều khiến mọi người kinh hãi hơn là cơ thể hắn chăng chịt rất nhiều vết thương dữ tợn như những con sâu, chỗ nào cũng có.
Rất khó tưởng tượng được hẳn đã phải trải qua những gì.
Cùng lúc đó, xung quanh xuất hiện mấy trăm bóng người.
Bọn họ ùa về phía này với thế gọng kìm.
Đoàn người bị bao vây chặt chẽ, không còn đường rút lui.
Người của Thương Minh đều lúng túng. "Cậu Lâm!". Dịch Tiên Thiên vội quay sang nhìn Lâm Chính.
Đám thuộc hạ của ông ta đã bị dọa cho vỡ mật, lúc này ông ta chỉ có thể gửi gắm hi vọng lên người Lâm Chính.
"Hừ, một lũ vô dụng! Chỉ mấy tên oắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813151/chuong-2374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.