“Sao thế Bạch minh chủ? Bà lại bắt đầu nghi ngờ y thuật của tôi đấy à?”, Lâm Chính mỉm cười.
“Tôi...tôi không có ý đó..., Bạch Họa Thủy ý thức được việc mình đã mất kiểm soát nên ho húng hăng, lấy lại vẻ bình tĩnh. Tuy nhiên đôi mắt thì vẫn ánh lên vẻ kinh hãi.
Trường sinh bất lão sao. Đó là một điều kiện vô cùng hấp dẫn. Thời cổ đại có biết bao nhiêu vị hoàng đế vì muốn trường sinh bất lão mà mất nước. Ngày nay có biết bao nhiêu người vì muốn kéo dài tuổi thọ mà phát điên. Đó là thứ mà tiền bạc không thể mua được, là quyền lực không thể tạo ra.
Thậm chí đến cả yêu ma quỷ quái vì muốn ăn thịt Đường Tăng mà đã phải mạo hiểm chiến đấu với tê thiên đại thánh. Đối với người bình thường mà nói. Nếu có thể trường sinh thì thế giới này còn gì đáng để họ phải lưu luyến nữa.
“Cậu đến tìm tôi không phải chỉ để nói chuyện này đúng không? Chắc chắn cậu còn chuyện khác nữa. Nói đi”, Bạch Họa Thủy thầm nín thở, vừa nói vừa cố gắng lấy lại bình tĩnh.
“Ý tôi vẫn là như thế. Bạch minh chủ, tôi muốn tìm hiểu về đại hội. Biết tất cả mọi thứ liên quan tới đại âm Chính nói.
“Sao? Cậu thấy một Thương Minh vẫn chưa đủ, lẽ nào còn muốn xen vào cả đại hội. Nếu thế thì tôi phải nói với cậu rằng cậu đang tự chui đầu vào chỗ chết đấy. Tính chất của đại hội và Thương Minh không giống nhau. Bất cứ người nào có mưu đồ bất chính chỉ có chết thôi. Cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813090/chuong-2313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.