Lâm Chính cũng không quen người này!
Cảm nhận được khí tức trên người đàn ông này, tuy không mạnh nhưng vẫn là người luyện võ, có điều võ thuật chỉ giới hạn ở chân và bàn chân, có lẽ là vệ sĩ.
Một tên vệ sĩ tìm mình trò chuyện gì chứ? Lâm Chính vừa định từ chối thì Tô Nhu đứng cạnh đã lặng lẽ dùng khuỷu tay đẩy anh, khế nói: “Lâm Chính, người tham gia buổi đấu giá này đều rất có máu mặt, người ta có lòng muốn làm quen với anh! Anh đừng bỏ lỡ cơ hội! Nói không chừng sau này lại có cơ hội hợp tác”.
Lâm Chính dở khóc dở cười.
Đầu óc Tô Nhu lúc này vẫn đang tập trung vào công việc.
“Vậy em thì sao?” “Cái gì mà em thì sao? Em lớn vậy rồi, anh còn sợ em đi đâu mất à? Yên tâm, đi đi!”, Tô Nhu tức giận nói.
“Đi đây, đi đây, nếu vợ đại nhân đã nói vậy, vậy thì anh đây muốn trò chuyện gì?”
“Ồ, mời anh qua bên này, chúng ta tán gẫu”, vệ sĩ cười nói, làm động tác mời với Lâm Chính.
Lâm Chính gật đầu, đi về hướng được chỉ.
Hai người đi qua bàn rượu bên cạnh, vệ sĩ rót một ly rượu rồi đưa cho Lâm Chính.
Lâm Chính nhận lấy, nhìn tên vệ sĩ, phát hiện tên đó rót rượu cho anh xong cũng chỉ đứng cạnh uống rượu, có vẻ không định nói gì.
“Bm
Lâm Chính nhướn mày, cảm giác rất kỳ quái, nhìn sang bên cạnh mới phát hiện, anh vừa đi đã có một người đàn ông tóc vàng mặc vest lại gần Tô Nhu.
Lâm Chính chợt hiểu ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813077/chuong-2300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.