Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Lâm Chính. Bao gồm cả Trương Thất Dạ.
Ông ta hơi trợn tròn mắt nhìn Lâm Chính, một lúc sau mới thất thanh kêu lên: "Đồ điên này!".
"Nếu đổi lại là ông, thì chắc là ông còn điên hơn cả tôi", Lâm Chính bình thản đáp.
Trương Thất Dạ không nói gì.
Nếu đổi lại là ông ta, thì chắc chắn ông ta đã ra tay từ lâu rồi, nếu đánh không lại thì sẽ nghĩ cách chuồn đi.
Lời nói của Lâm Chính lại khiến điện đường trở nên im phăng phắc.
Trình Ngạn Sinh nhìn Lâm Chính chăm chẳm, một lúc lâu không lên tiếng.
Thánh Nữ cũng im lặng rất lâu mới ngoảnh sang nói: "Sư đệ, cậu nghĩ sao?".
"Tôi?", Trình Ngạn Sinh do dự một lát, rồi hừ mũi đáp: "Tôi mà phải sợ anh ta sao? Thần y Lâm, nói đi, anh muốn dùng phương pháp gì để quyết định thẳng thua giữa chúng †a?".
Lúc này, anh ta không thể lựa chọn lùi bước, nếu không sẽ mất sự ủng hộ của đảo Thần Hỏa.
"Không đấu võ thì đương nhiên sẽ đấu cái khác, về việc đấu gì thì tôi giao quyền quyết định cho anh, kẻo lát nữa tôi thắng lại không có sức thuyết phục", Lâm Chính cười nói.
"Ồ, anh nói thật chứ?".
"Đương nhiên".
"Hừ, anh đúng là ngông cuồng, tôi sợ tôi chọn hạng mục thi đấu xong, anh lại sợ không dám đấu".
"Không đâu, nếu tôi đã nói vậy thì sẽ không hối hận, anh cứ chọn thoải mái", Lâm Chính nói.
"Đây là anh nói đấy nhé".
Trình Ngạn Sinh suy nghĩ một lát rồi lạnh lùng nói: "Vậy chúng ta sẽ thi chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813053/chuong-2276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.