Nói thật, đây là lần đầu tiên Tô Nhu thấy Lâm Chính toát ra vẻ tự tin và kiêu ngạo như vậy.
Trước đây, anh lúc nào cũng luôn tỏ ra thờ ơ và lãnh đạm. Như muốn vạch rõ giới hạn với cả thế giới.
Nhưng bây giờ khác rồi.
Tô Nhu không biết điều gì đã khiến Lâm Chính thay đổi.
Hoặc có thể anh vẫn luôn thay đổi, chẳng qua là bản thân cô... rất ít khi chú ý đến điều đó.
Nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Chính, nỗi sợ hãi không thể giải thích được trong lòng Tô Nhu đã giảm đi rất nhiều.
Đây thực sự là lần đầu tiên người đàn ông này mang đến. cho cô cảm giác đáng tin cậy.
Cô nặng nề gật đầu, nghiêm túc nói: "Được, hôm nay vợ chồng chúng ta cùng nhau xuống núi, nhất định không thể khuất phục trước những tên khốn kiếp này!"
“Đúng là một nữ anh hùng!”
Lâm Chính giơ ngón cái lên.
“Đã là lúc nào rồi, đừng có mà không đứng đắn như thế nữa”, gò má của Tô Nhu ửng đỏ, trách móc.
Lâm Chính bật cười thành tiếng.
Cảnh tượng này suýt thì khiến đám người cậu Trình tức chết.
“Các người coi tôi là không khí à? Ở đấy mà tán tỉnh nhau?”
Cậu Trình vô cùng tức giận, bực bội nói: "Mau tiến lên cho. tôi, bẻ gãy chân của đôi nam nữ chó má này! Ông đây sẽ không bỏ qua cho ả phụ nữ này, chờ ông đây chơi xong, các. người đều có phần!"
Mấy thuộc hạ vừa nghe vậy, ánh mắt đều sáng rực.
Tô Nhu đẹp như hoa, bọn họ sao có thể không thèm muốn chứ? Nhưng cậu chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813044/chuong-2267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.