"Nếu Đại trưởng lão hài lòng, bây giờ chúng ta có thể ký hợp đồng”, Lâm Chính nói.
“Ký hợp đồng ư?”
Đại trưởng lão hỏi với sắc mặt kỳ quái: "Hợp đồng gì?"
"Đương nhiên là ký kết hợp đồng mua bán mảnh đất Thanh Lam Hoai Đại trưởng lão, nếu như ông hài lòng với chiếc nhẫn thì chẳng phải chúng ta có thể quyết định luôn
sao?", Tô Nhu nở nụ cười, vội vàng nói.
"Tôi có nói chiếc nhẫn này có thể đổi lấy mảnh đất Thanh Lam Hoa à?", Đại trưởng lão híp mắt nói.
Tô Nhu nghe xong cũng sững sờ.
Lâm Chính hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã thoải mái lại.
"Không phải chứ, Đại trưởng lão, ông đã lấy nhẫn của chúng tôi, sao lại..., Tô Nhu không hiểu hỏi.
"Thật xin lỗi cô Tô, vừa rồi tôi đã chuyển quyền sở hữu mảnh đất Thanh Lam Hoa cho cậu Trình rồi! Cho dù tôi muốn bán cho cô cũng không được”, Đại trưởng lão nói.
“Cái gì?”
Tô Nhu sửng sốt, lập tức lấy lại bình tĩnh, nói: "Vậy Đại trưởng lão hãy trả lại chiếc nhãn cho chúng tôi... chúng tôi sẽ không mua..."
Nói xong, cô tiến lên định lấy lại chiếc nhãn.
Tuy nhiên, ngay khi cô vừa di chuyển, một số đệ tử của Cùng Châu Phái đã ngay lập tức chặn cô lại.
“Các người đang làm gì vậy hả?”, Tô Nhu lo lẳng.
“Làm gì ư? Câu này phải hỏi cô mới đúng”.
"Các người đã tặng nhãn cho trưởng lão của chúng tôi, sao có thể đòi lại? Các người coi Cùng Châu Phái chúng tôi là gì? "Cút lại đây, nếu không tôi sẽ bẻ gãy tay chân cô!"
Các đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813041/chuong-2264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.