“Người Giang Thành sao?”, người đàn ông ngồi tay lái phụ liếc nhìn hai người và hỏi: “Các người tìm chưởng môn của chúng tôi làm gì?"
Ô? Vị này là người của Cùng Châu Phái sao?”, Lâm Chính bước tới, mỉm cười hỏi.
“Sư huynh của chúng tôi đang hỏi anh đấy. Ai bảo anh đi hỏi vậy? Câm miệng. Ngoan ngoãn chút đi, nếu không chúng tôi đánh phế đấy”, người đàn ông đang lái xe chỉ tay vào mặt Lâm Chính.
Thái độ của đối phương vô cùng ác liệt khiến Tô Nhu cảm thấy mất tự nhiên. Thế nhưng lần này cô tới bàn chuyện kinh doanh nên đương nhiên không muốn để xảy ra chuyện. Cô vội nói: “Lâm Chính, đừng nói nữa, để em nói chuyện với họ”.
“Được”, Lâm Chính gật đầu. Anh cũng không so đo với họ, chỉ nhìn người đệ tử kia.
“Các vị! Thật xin lỗi! Chồng của tôi không hiểu quy tắc, mong các vị lượng thứ”, Tô Nhu mỉm cười: “Tôi tự giới thiệu, tôi là giám đốc của công ty Duyệt Nhan ở Giang Thành, tên Tô Nhu. Đây là chồng tôi, Lâm Chính. Lần này chúng tôi tới là vì muốn bàn với chưởng môn của các vị vài việc liên quan tới mua lại khu đất trồng hoa Thanh Lam, không biết các vị có thể nói với chưởng môn không?”
“Vùng đất trông hoa Thanh Lam sao?”, người đàn ông giật mình.
“Chính là miếng đất sau núi của tông môn chúng ta à?” “Đây hình như là nhóm thứ chín tới đây rồi đấy, thú vị...” “Tôi thấy con bé đó cũng không tệ, đưa nó lên trước đã?”
“He he..”, bọn chúng nói nhỏ. Tô Nhu không nghe rõ. Chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813036/chuong-2259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.