Lâm Chính lấy một bao thuốc lá từ trong túi ra, đốt một điếu, mỉm cười nói: “Có ông là đủ rồi. Tôi sẽ dốc toàn bộ nhân lực, tài lực của Dương Hoa trợ giúp ông lên vị trí minh chủ!”.
“Hả?”, Dịch Tiên Thiên ngây người, một lúc lâu sau vội vàng xua tay: “Không được không được! Cậu Lâm! Chuyện
này tuyệt đối không được! Dịch Tiên Thiên tôi có tài đức gì mà dám nhắm tới chức vị minh chủ? Tôi không ngồi được đâu”.
“Tôi nói ông có thể thì là ông có thể, không cần lo. Ông chỉ cần ngồi lên đó theo lời tôi, những cái khác ông không cần phải lo lắng”, Lâm Chính cười nói.
Dịch Tiên Thiên há miệng, hãy còn định nói gì đó, nhưng Lâm Chính lập tức giơ tay tỏ ý ông ta không cần nói nhiều nữa.
“Cứ quyết định như vậy, ông về đi, có chuyện gì tôi sẽ liên lạc với ông sau”.
“Hả... Được...
Dịch Tiên Thiên không biết làm thế nào, chỉ có thể nhắm mắt làm liều quay người rời đi.
Dịch Tiên Thiên vừa đi, Bạch Họa Thủy đã lên tiếng.
“Thần y Lâm, tên Dịch Tiên Thiên này không biết trời cao đất dày, muốn tự tìm đường chết, lẽ nào cậu cũng muốn chết cùng ông ta?”, Bạch Họa Thủy lạnh giọng.
“Bà đang chỉ chuyện minh chủ sao?”, Lâm Chính nghiêng đầu.
“Cậu phải biết Thương Minh là do đại hội nâng đỡ. Tuy đại hội để Thương Minh tự phát triển, nhưng không có nghĩa người ngoài có thể tùy tiện làm loạn. Nếu Thương Minh thật sự loạn đến mức không thể dàn xếp, đại hội nhất định sẽ can thiệp. Đến lúc đó, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813033/chuong-2256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.