Trong lúc cấp bách, bọn họ cùng nhau ra tay, phối hợp với Kiều Báo định giải quyết Lâm Chính.
Keng! Keng! Keng! Keng...
Ngay khi hai người họ có động tác, những lưỡi dao sắc bén đột nhiên chui ra từ không trung xung quanh Lâm Chính, hóa thành lưỡi dao xoáy nhắm tới cánh tay của hai người.
“Hả?”.
Hai người họ kinh ngạc biến sắc, vội vàng thu tay lùi về sau.
Những lưỡi đao sắc bén đó không tiếp tục đuổi theo mà cũng thu về, chui vào không trung.
Cứ như làm ảo thuật, quỷ dị khó nhận ra.
“Đó là thứ gì?”, Kiều Hổ run sợ kêu lên.
“Tôi nhớ ra rồi, có thông tin Đông Hoàng Giáo. cũng đã quy thuộc thần y Lâm. Nếu là vậy thì đây có lẽ là ảnh ngự của Đông Hoàng Giáo. Ảnh ngự bình thường không thấy hình, giống như cái bóng đi theo thần y Lâm, nhưng khi thần y Lâm gặp nguy hiểm, bọn họ sẽ đột nhiên xuất hiện, giải quyết nguy hiểm cho cậu ta!”, Kiều Báo nói.
“Chẳng trách thần y Lâm đối diện với chúng ta lại bình tĩnh như vậy! Nhưng không đúng... Tôi đã từng nghe nói về ảnh ngự, bọn họ không mạnh đến vậy. Theo đánh giá bên phía chúng ta, bọn họ thậm chí còn không đạt tới cấp Nhân, còn chiêu vừa rồi... ít nhất cũng đạt trình độ cấp Địa. Chuyện này là sao?”, Kiều Hổ hỏi.
“Chắc là tên họ Lâm kia đã dùng dược vật cải tạo cho bọn họ, giúp bọn họ nâng cao thực lực”, Kiều Báo nói.
Kiều Hổ nghe vậy, vẻ mặt nghiêm túc, lạnh lùng nói: “Công phu bàng môn tả đạo! Kiều Báo, không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813022/chuong-2245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.