Một đám người mặc đồ đen, đeo kính râm, xông vào ngôi nhà ở ngoại ô mà chỉ thứ ba nhà họ Lương đang ở, không phân phải trái trắng đen, cứ thế bắt người đi.
"Các người là ai?". "Các người làm gì vậy? Mau thả tôi ral".
"Dừng tay lại! Mau! Mau báo cảnh sát! Báo cảnh sát!".
Người của chỉ thứ ba nhà họ Lương la hét giấy giụa.
Nhưng bọn họ không chống lại được những người áo đen này, chẳng mấy chốc đã bị chế ngự.
"Lý nào lại vậy? Rốt cuộc là ai phái các người tới? Tôi nhất định phải cho hẳn biết tay!".
Lương Vệ Quốc tức điên lên, chòm râu trắng cũng run lên vì giận.
Nhưng ông ta vừa dứt lời, một người áo đen đã giơ luôn tay lên tát cho ông ta một cái.
Thương cho ông lão bị tát cho đầu óc quay cuồng, suýt nữa lăn ra ngất xỉu.
"Lão già khốn kiếp! Ông tưởng chúng tôi do mấy kẻ tép riu phái tới sao? Tôi nói cho ông biết, là ông cụ Thư bảo chúng tôi đến "mời" các ông qua đó! Sao nào? Ông muốn cho ông cụ Thư biết tay hả?", người áo đen kia lạnh lùng hừ một tiếng.
"Ông cụ Thư? Ông cụ Thư nào?".
"Già lẩm cẩm rồi hả? Yên Kinh có mấy ông cụ Thư chứ?".
"Lế nào là..."
Khuôn mặt già nua của Lương Vệ Quốc trở nên trắng bệch, dường như ông ta nghĩ tới nhân vật đáng sợ nào đó, lập tức im bặt.
"Ngoan ngoãn cho tôi nhờ! Đưa đi!".
Người áo đen kêu lên, cả đám người nhà họ Lương lần lượt lên xe, bị đưa tới trước linh đường nhà họ Cổ.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812981/chuong-2204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.