Sau khi người này bước lên võ đài, người xung quanh đều nhìn chăm chăm người này.
Đây là một người đàn ông trung niên mặc đồ võ thuật màu đen.
Người đàn ông đeo kính, tóc bạc phơ, vẻ mặt khá nghiêm túc, trên ngực có gắn một ký hiệu.
Đó là ký hiệu của Hiệp hội Võ thuật Yên Kinh.
“Ông đến khiêu chiến tôi sao? Tôi cho ông cơ hội ra tay trước, tránh việc lát nữa ông không đánh được thì lại thua rất thảm”, Nakagawa mỉm cười nói.
'Thế nhưng người đàn ông trung niên lại lắc đầu.
“Cậu Nakagawa, tôi không đến để khiêu chiến với cậu, tôi tên là Phùng Hâm, là người của Hiệp hội Võ thuật Yên Kinh”.
“Hiệp hội Võ thuật? Ông lên đây không khiêu chiến chứ lên làm gì?”
“Tôi có vài câu hỏi muốn hỏi cậu Nakagawa, không biết cậu Nakagawa có tiện trả lời không?”, Phùng Hâm nói.
Nakagawa cau mày, không biết người này có ý đồ gì, suy nghĩ một chốc mới ậm ừ nói: “Tôi tới đây tỷ thí võ công, không phải đến để tán gẫu với ông, ông cần gì thì chờ tôi đánh xong hãng nói”.
Nakagawa không ngốc, nếu gã nói sai gì đó trước mặt nhiều người như vậy thì chẳng phải để lại chứng cứ để người ta bắt chẹt sao? Đến lúc đó chẳng phải một bàn cờ hay lại bị thất bại à?
'Thế nhưng Phùng Hâm cũng biết chắc Nakagawa sẽ không thành thật nói chuyện với ông †a nên ông ta bèn nói: “Cậu Nakagawa, cậu muốn khiêu chiến với thần y Lâm ở đây, chẳng phải có âm mưu gì à?”
Vừa nghe ông ta nói thế, mọi người đều ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812922/chuong-2145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.