Có thể cứu ông cụ Nông sao? Dứt lời, tất cả mọi người đều sững sờ.
Nhưng ngay sau đó, Nông Tân khịt mũi coi thường.
"Đã là lúc nào rồi mà anh còn mạnh miệng thế? Anh thật sự cho rằng chúng tôi là đồ ngốc sao?", Nông Tân hừ một tiếng.
"Ngay cả thần y Diêu cũng không thể chữa khỏi cho bố tôi! Tên họ Lâm kia, anh dựa vào đâu hả? Anh là cái thá gì chứ?", Nông Tiểu Mai chửi rủa.
"Đừng nói nhảm với hắn nữa! Hắn hại giết ông cụ, hôm nay nhất định phải dập đầu xin lỗi ông cụ! Sau đó đền mạng!"
"Đúng vậy! Quỳ xuống dập đầu! Tạ tội!"
"Tạ tội!"
Người nhà họ Nông hết sức kích động, hét lên giận dữ.
Thần y Diêu cũng cười khẩy nói: "Chàng trai trẻ, tôi cả đời hành nghề y, tuy răng y thuật không thể gọi là thiên hạ vô song, nhưng cũng không phải là loại mà thằng nhóc như cậu có thể so sánh được! Tôi nói ông ấy không còn cách cứu chữa tức là không còn cách cứu chữa nữa. Cậu vẫn nên ngoan ngoãn quỳ gối dập đầu xin lỗi đi, nếu tiếp tục chống đối với người nhà họ Nông thì chỉ có bản thân cậu chịu thiệt!"
"Ông là thần y Diêu à?", Lâm Chính liếc mắt nhìn thần y Diêu.
"Đúng vậy!", thần y Diêu ngạo nghễ nói, hai tay chắp sau lưng, dáng vẻ oai phong lãm liệt.
Nhưng Lâm Chính lại lắc đầu: "Ông chữa bệnh không có tâm, chỉ biết kiếm lợi, bác sĩ như vậy thì y thuật có thể cao đến đâu chứ? Bệnh nhân mà ông không chữa được, không có nghĩa là tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812890/chuong-2113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.