'Yên Kinh đúng là yên Kinh. Có thể có một chỗ đứng ở đây thì đều là những nhân vật tai to mặt lớn và giỏi giang cả.
Mặc dù thực lực của Lâm Chính mạnh nhưng ông Mãn cũng không phải là người kém cỏi. Ông ta cũng đã gặp rất nhiều thần y có y thuật kinh thiên động địa, cũng gặp không ít nhân vật tai to mặt lớn vô cùng đáng sợ. Vậy nên một thần y Lâm của Giang Thành cũng chưa là gì đối với ông ta.
“Uy hiếp sao? Thần y Lâm, nếu mà cậu nghĩ vậy thì cũng được. Đó không phải điều tôi quan tâm, giờ tôi muốn biết cậu có làm theo những gì tôi vừa nói hay không. Thần y Lâm, tôi thấy cậu còn trẻ mà đã có được thành tựu như vậy thì quả không phải dạng vừa. Chẳng qua là bảo cậu cúi đầu thôi, cũng chẳng tổn thất gì, nếu là người khác thì hôm nay không phế cũng tàn rồi đấy”, ông Mãn nói bằng vẻ vô cảm.
“Nếu đã nói vậy thì ông cứ ra tay đi”, Lâm Chính cũng không nhiều lời.
“Thần y Lâm, cậu thật sự muốn vậy sao?”
“Tôi nói thật vậy. Ông cứ để tôi rời đi thì cũng là điều không thể. Người này dám đánh em gái tôi, hôm nay tôi nhất định phải phế anh ta. Giờ anh ta loi ông ra đây thì tôi cũng không lãng phí thời gian làm gì nữa. Nếu như ông muốn đứng ra vì anh ta thì hôm nay tôi sẽ xử lý cả ông luôn vậy”, Lâm Chính châm một điếu thuốc, ánh mắt hừng hực sát ý.
Dứt lời, ông Mã cười ha ha.
“Ha ha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812842/chuong-2065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.