Lâm Phi Anh bước nhanh đến tiền sảnh.
Trong tiền sảnh đã có vài vị lãnh đạo cấp cao của nhà họ Lâm ngồi đó.
Lâm Côn Luân cũng đến.
Lâm chưởng sự đang ngồi uống trà ở trên cao, đôi mắt mờ đục nhìn đám người thần y Lâm đang đi vào ở bên dưới, trên mặt không có bất cứ biểu cảm gì.
Lâm Phi Anh nhíu mày, đi vào chào hỏi, vừa liếc nhìn đám người thần y Lâm đứng ở giữa vừa ngồi vào vị trí của mình.
“Thần y Lâm từ xa tới nhà họ Lâm chúng tôi không biết là vì chuyện gì?”, Lâm chưởng sự biết rõ vẫn hỏi.
“Tôi nghe nói thiên tài nhà họ Lâm nhiều như mây, cao thủ như mây, hơn nữa y thuật cũng siêu phàm trác tuyệt. Hôm nay, tôi đến đây là muốn so tài với các vị nhà họ Lâm, hi vọng các vị vui lòng chỉ giáo”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Anh không đề cập đến chuyện hãm hại và ám sát, bởi vì có nói ra nhà họ Lâm cũng không thừa nhận.
Thay vì vậy chỉ bằng tìm một lý do.
“Chỉ vậy thôi sao? Nếu vậy thì dễ nói. Nhưng thần y Lâm cậu cũng biết đấy, gần đây nhà họ Lâm chúng tôi không được thái bình, anh tài trong gia tộc đều đã ra ngoài làm việc, e rằng trong gia tộc không ai có thể là đối thủ của thần y Lâm cậu. Cho nên trận so đấu này để sau hãy nói vậy, thế nào?”, Lâm chưởng sự mỉm cười nói.
Lâm Chính nhíu mày: “Các vị là đang coi thường tôi sao?”.
“Thần y Lâm, chúng tôi tuyệt đối không có ý đó, người thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812835/chuong-2058.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.