Lạc Thiên sửng sốt, lập tức hiểu ra dự định của Lâm Chính.
Anh muốn ra mặt cho mình.
Nhưng Lạc Thiên cũng biết hoàn cảnh của Lâm Chính, nhỏ giọng nói: “Hay là bỏ đi... đừng làm lớn chuyện, nếu không sẽ ảnh hưởng không tốt cho Dương Hoa..”.
“Ảnh hưởng thì ảnh hưởng, cách nhìn của người khác không liên quan đến tôi, nhưng người khác dám làm khó dễ với người của tôi, khiến người bên cạnh tôi chịu ấm ức, chuyện này không thể cứ kết thúc như vậy”.
Lâm Chính lạnh lùng nói.
Lạc Thiên há hốc miệng, muốn nói lại thôi.
Người trợ lý của Lưu Thiên Đường ở bên cạnh loáng thoáng nghe được gì đó, lớn tiếng hỏi: “Anh vừa nói gì? Dỡ bỏ? Anh muốn dỡ bỏ Bỉ Dực Lâu? Không phải chứ? Anh lại nói ra lời như vậy?”.
Lời nói của trợ lý đó lập thứ thu hút ánh mắt của những người xung quanh.
“Dỡ bỏ Bỉ Dực Lâu?”.
“Người đó nói gì vậy? Cậu ta nghĩ cậu ta là ai, nói chuyện ngông cuồng vậy”.
“Ha, tôi thấy cậu ta không vào trong ăn được nên tức giận rồi chứ gì?”.
“Còn không phải à? Cậu không biết chủ của Bỉ Dực Lâu là ai, dỡ bỏ Bỉ Dực Lâu? Ha, dù người đó của Giang Thành đến đây, e là cũng không có bản lĩnh đó”.
Người xung quanh xì xầm, ai nấy nhìn Lâm Chính và Lạc Thiên, lộ ra nụ cười giễu.
Đương nhiên quản lý Ngô cũng nghe được câu đó, nhưng anh ta không có thời gian đi so đo với người này, tiếp đãi khách quý quan trọng hơn.
Lưu Thiên Đường lại nhếch khóe miệng, giống như nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812815/chuong-2038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.