Lâm Chính vô cùng tức giận.
Đang yên đang lành, sao đoàn làm phim Chiến Hổ lại xảy ra chuyện? Không phải bảo sắp kết thúc rồi sao?
Sự an toàn của đoàn làm phim là do Từ Thiên phụ trách, nhân viên bảo vệ cử đi toàn là người lành nghề ở Kỳ Lân Môn, vô duyên vô cớ sao lại bị người
ta bắt đi?
“Mọi người xảy ra chuyện ở đâu? Biết bọn họ là ai không?”, Lâm Chính hỏi.
“Ở làng chài Nang Hải, hình như người bắt cóc. là người dân làng chài, nhưng... người đó rất lợi hại, người ông Từ phái đến đều bị người đó đánh nhập. viện, chúng tôi không đối phó được...
“Ö?”, Lâm Chính hơi bất ngờ.
Ngay cả người của Kỳ Lân Môn cũng không đối phó được?
Xem ra làng chài này không đơn giản...
“Bọn họ có mục đích gì?”.
“Chuyện đó... tôi không rõ. Chủ tịch Lâm, có cần báo cảnh sát không?”, Tống Kinh cẩn thận hỏi.
“Nếu Kỳ Lân Môn không đối phó được thì không phải chuyện mà cảnh sát có thể giải quyết. Ông hãy mau gửi vị trí của ông cho tôi, tôi đích thân đi một chuyến xem tình hình. Đúng rồi, Tô Dư sao rồi? Cô ấy thế nào rồi?", Lâm Chính hỏi.
“Hả? Gô... Cô Tô sao? Cô ấy...”, Tống Kinh lắp bắp.
Lâm Chính biến sắc, giọng nói cũng trở nên vô cùng âm trầm: “Ông đừng nói với tôi cô ấy cũng bị
bắt rồi chứ?”.
“Chủ tịch Lâm, tình hình lúc đó rất hỗn loạn, tôi suýt chút nữa đã bị bắt...”, Tống Kinh muốn khóc.
“Khốn nạn!”.
Lâm Chính chửi mắng, cúp máy, chạy nhanh ra khỏi Học viện Huyền Y Phái.
Năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812803/chuong-2026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.