Lần này không màng ám chỉ nữa mà nói thẳng ra luôn? Xem ra Tam tôn trưởng thật sự không đợi được nữa.
Lâm Chính liếc nhìn ông ta, suy nghĩ nên trả lời thế nào.
Lúc này, Tam tôn trưởng tiếp túc hùng hổ dọa người: “Lâm Chính, cậu do dự cái gì? Sao vậy? Chẳng lẽ cậu không muốn hiến Lạc Linh Huyết cho cung chủ? Cậu cũng không xem lại xem cậu là cái thá gì! Lạc Linh Huyết nằm ở một người như cậu đúng là phung phí của trời, chỉ có cung chủ mới có thể phát huy uy lực chân chính của nó, cậu hiểu chưa?”.
Lâm Chính nghiêm nghị, định nói gì đó.
Lúc đó, Mạc Tâm cung chủ đột nhiên lên tiếng: “Được rồi Tam tôn trưởng, ông đừng nói nữa. Lâm Chính có được mười giọt Lạc Linh Huyết là tạo hóa của cậu ta, là vật sở hữu của cậu ta, sao chúng ta có thể tùy ý lấy bảo vật của người khác được?”.
Tam tôn trưởng sửng sốt: “Cung chủ, chuyện đó....
“Dù Lạc Linh Huyết tốt, nhưng không có duyên với tôi. Chúng ta theo đuổi con đường trường sinh, chú trọng thanh tâm quả dục, thuận theo tự nhiên. Nếu vì mấy giọt Lạc Linh Huyết mà phá hoại tâm cảnh chỉ sẽ tăng thêm tâm ma, được không bù nổi mất", Mạc Tâm cung chủ lắc đầu.
Tam tôn trưởng há miệng, cúi đầu đáp: “Vâng!”. “Lâm Chính, cậu không cần lo, tôi sẽ không cướp Lạc Linh Huyết của cậu. Ngược lại, tôi dự định
sẽ bồi dưỡng cậu thật tốt!”.
“Bồi dưỡng?”, Lâm Chính ngạc nhiên.
“Cậu biết vì sao thời gian này cung chủ bế quan không?”.
“Chuyện đó... đệ tử không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812740/chuong-1963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.