Ừng ực...
Lâm Chính uống thuốc giải mình điều chế ra.
Trong nháy mắt, độc tố trong cơ thể lại chuyển hóa thành dược lực, biến thành món đại bổ. Không những điên cuồng nuôi dưỡng tẩm bổ bộ phận bị tổn thương trong cơ thể, mà đồng thời còn cường hóa xương cốt thể xác của anh thêm một bước, nâng cao độ mạnh của da thịt xương máu lên một bậc.
Lâm Chính thở phào một hơi, nhấc tay lên, phát hiện da dẻ bị ăn mòn lại lên da non lần nữa, trở nên bóng lưỡng đẹp đã...
Hơn nữa, da dẻ của mình giống như giác hút, hút mọi phấn độc phun trào ở xung quanh, hoàn toàn hấp thu chúng vào trong cơ thể.
Khi phấn độc trong hành lang được hấp thu hoàn toàn, cửa sắt chặn hành lang cũng chậm rãi mở ra.
Lâm Chính không còn bị nhốt.
Nhìn cảnh trước mắt, Lâm Chính như có điều suy nghĩ.
“Những cơ quan này cái nào cái nấy nhìn như muốn lấy mạng nhưng cũng giống như khảo nghiệm, hơn nữa... hình như toàn là có liên quan đến y thuật thiên cung”.
“Vả lại, thông qua khảo nghiệm từ những cơ quan đó, có vẻ xác thịt sẽ được tăng cường... Chuyện này là sao?”.
Lâm Chính liếc nhìn hành lang.
Chỉ còn mấy mét nữa là vào đến mộ của cung chủ.
Bước chân bước dài ra, năm bước đã đi tới nơi.
Tình hình này thì có lẽ vẫn còn một cơ quan nữa, sau khi thông qua sẽ vào được bên trong.
Lâm Chính nuốt nước bọt, cẩn thận đi chầm chậm về phía trước.
Anh đi một hồi, phía trước đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812729/chuong-1952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.