Những người có mặt đều vô cùng kinh ngạc.
Nếu không phải tận tai nghe thấy, thì không ai dám tin Đại tôn trưởng lại nói ra những lời như vậy.
Đây đâu phải là muốn Lâm Chính tự chứng minh!
Đây rõ ràng là làm khó Lâm Chính! Cắt tay rút mạch? Làm vậy chẳng phải sẽ bị phế sao? "Đại tôn trưởng, ông có ý gì hả?", sao Nhị tôn trưởng có thể đồng ý cho được, liền bước tới tức giận quát.
"Sao nào? Nhị tôn trưởng, chuyện này thì khó khăn lắm sao? Đây là thiên cung Trường Sinh! Đừng nói là cắt tay rút mạch, cho dù moi tim móc phổi thì chúng ta cũng có thể cứu được cậu ta! Cắt tay rút mạch thì có gì phải kỳ quái chứ? Lế nào ông nghi ngờ y thuật của bổn tôn trưởng? Hay là nghĩ tôi có ý đồ khác?", Đại tôn trưởng mặt không cảm xúc nhìn Nhị tôn trưởng, nói.
Sắc mặt Nhị tôn trưởng âm trầm, trừng trừng nhìn Đại tôn trưởng, không nói câu nào.
"Lâm Chính, mau lên đi! Đừng để Đại tôn trưởng chờ lâu!", Tam tôn trưởng cao giọng nói.
"Đúng rồi, cậu mau làm đi!".
"Mau cắt tay rút mạch chứng minh những lời cậu vừa nói là thật đi! Nếu không chính là cậu đùa giỡn Đại tôn trưởng, đùa giỡn chúng tôi!".
"Mau lên Lâm Chính".
Mọi người cũng nhao nhao kêu lên, ép buộc Lâm Chính.
Nhị tôn trưởng định lên tiếng nói giúp Lâm Chính, nhưng lúc này đầu óc ông ta không thể nghĩ được gì.
Bầu không khí vô cùng ngột ngạt, tất cả mọi người đều nhìn Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính vẫn vô cùng bình tĩnh, dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812724/chuong-1947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.