“Cuối cùng cũng đến rồi sao?”.
Lâm Chính không chút lo lắng, mà ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn những người đang đến.
Ánh mắt anh lóe lên một tia kỳ dị...
“Chấn đại nhân? La các chủ?”.
“Bọn họ đến rồi!".
“Tốt quá! Chúng ta được cứu rồi!”.
“Tốt quá! Chấn đại nhân! La các chủ! Chúng tôi ở đây!”.
“Cứu chúng tôi với
Các đệ tử kích động kêu lên, bất chấp nỗi đau trên người để chạy về đăng kia.
“Chấn đại nhân! La các chủ!”.
Nguyên Lam Y lao tới như điên, quỳ mọp xuống trước mặt những người kia, vừa khóc vừa kể lể: “Các ông đến đúng lúc läm! Nếu các ông đến muộn chút nữa thôi là đám Chu sư tỷ... sẽ bị tên này làm hại mất!”.
“Lam Y? Cậu không sao chứ?”.
“Cậu yên tâm, có chúng tôi ở đây thì không ai dám làm càn đâu!”.
Hai người kia quát.
“To gan! Dám đến Tử Huyền Thiên làm càn! Dù là ai thì hôm nay tôi cũng phải khiến cậu thịt nát xương tan!”.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên ở phía sau đám người.
Các đệ tử giãn ra, một người đàn ông trung niên vóc dáng cao to, để râu quai nón, sải bước tiến vào hồ Chu Tước.
“Trời ơi, Vi tổng chấp sự cũng đến!”.
“Lần này để xem người này còn dám ngông cuồng nữa không! Ha ha hai”.
Bọn họ vô cùng mừng rỡ, dường như nhìn thấy đấng cứu thế đến.
“Vi tổng chấp sự? Ông ta cũng đến sao?”. Sắc mặt Vệ Tân Kiếm vô cùng khó coi, vội ngoảnh sang kêu lên: “Thầy mau nghĩ cách đi đi! Nếu không sẽ không kịp mất!".
“Bây giờ muốn đi thì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812695/chuong-1918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.