Liên quan tới Xích Hồng Châm, Lâm Chính không hiểu rõ lắm. Vừa hay lúc vào Tàng Thư Các anh có thấy một đoạn miêu tả về loại châm này, thế nên anh mới có phương ánh ứng phó nhanh như thế. Nếu không, Ngũ tôn trưởng mà biết anh đang giả bộ thì chắc chắn sẽ móc nối anh với chuyện ăn trộm ở Từ Bi Thất ngay.
Tới khi đó, Lâm Chính sợ rắng sẽ bị cả thiên cung tấn công mất. Lúc đó dù anh có ba đầu sáu tay thì cũng bỏ mạng ở đây thôi.
“Thu Phiến, đóng cửa lại đi. Tôi phải trị thương”, Lâm Chính nói giọng khàn khàn.
“Vâng Lâm đại ca”, Thu Phiến vội chạy đi đóng cửa lại. Lúc đóng cửa, cô gái mơ hồ nhìn thấy có bóng dáng ai đó ở bên ngoài. Thu Phiến tái mặt.
“Lâm đại ca, hình như có ai đó đang theo dõi chúng ta”, Thu Phiến chạy lại, khẽ nói.
“Không cần sợ hãi, là người của Trịnh Thông Viễn đấy. Bọn họ thấy thời gian của tôi không còn nhiều nữa nên tới để xem khi nào tôi sẽ chết. Nếu như tôi chết thì họ sẽ lập tức cướp hết những thứ có trên người tôi”.
Thu Phiến bàng hoàng.
“Thu Phiến, không cần phải bận tâm”, Lâm Chính nói xong bèn điều trị vết thương.
Thu Phiến cảm thấy lo lắng lắm, không biết phải nói gì. Cô ấy nhìn vẻ ung dung của Lâm Chính và không nghĩ nhiều nữa.
Thời gian cứ thế trôi qua. Mỗi ngày Trịnh Thông Viên và Tam trưởng lão đều cử người tới đình viện giám sát. Họ không cho phép Lâm Chính rời khỏi thiên cung. Chỉ cần Lâm Chính bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812681/chuong-1904.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.