Câu nói này vang lên khiến đám người Tam tôn trưởng cảm giác như vừa bị tát vào mặt. Đến ngay cả Trịnh Thông Viễn cũng mặt đỏ bừng bừng, biểu cảm trông vô cùng đặc sắc.
“Trịnh điện chủ”, Tam tôn trưởng quay qua: “Ông nói xem tiếp theo phải làm thế nào?”
“Chuyện này...tôn trưởng...tôi ”, Trịnh Thông Viễn không: biết phải trả lời thế nào.
“Giờ nghĩ xem làm thế nào để xử lý chuyện này đi. Chỗ thần dược đó đều là những thứ mà thiên cung phải tích lũy hàng trăm năm mới có được. Mười giọt Lạc Linh Huyết còn có thể khiến chúng ta có cơ hội giành thẳng lợi trong đại hội nữa. Tất cả đều không thể mất đi được. Giờ nghĩ cách làm thế nào để lấy lại được những thứ đó mà không làm mất lòng thiên hạ, không để lại hậu quả”, Tam tôn trưởng tức. giận nói.
Trịnh Thông viễn cúi đầu, cảm thấy căng thẳng. Tứ tôn trưởng, Ngũ tôn trưởng cũng im lặng. Sự việc đã vượt tầm kiểm soát của rất nhiều người. Lúc này có nói gì thì cũng đã muộn.
“Lâm Chính, cậu làm tốt lắm...", Tam tôn trưởng đành phải nói như vậy.
“Cảm ơn tôn trưởng đã khen ngợi. Đối phương đã bị đánh bại, đệ tử đã hoàn thành nhiệm vụ, đệ tử nên cáo lui rồi”, Lâm Chính thản nhiên lên tiếng, sau đó qua người định rời đi.
“Lâm Chính, từ từ đã”, Tam tôn trưởng kêu lên.
“Tôn trưởng, còn chuyện gì sao?”, Lâm Chính tỏ vẻ nghỉ ngờ.
“Điều này..., Tam tôn trưởng khẽ chau mày, không biết phải nói như thế nào.
Trịnh Thông Viễn nghĩ ra được điều gì đó bèn vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812667/chuong-1890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.