"Lâm Chính, chỉ là đấu vài đường đơn giản thôi, không cần phải lo läng. Chỉ cần có thể cầm cự được một lúc là được”, người đàn ông đi bên cạnh không ngừng an ủi anh.
“Tôi không lo lăng. Các người đã trả lại 10 giọt Lạc Linh Huyết cho tôi, đồng thời đưa thuốc và mật tịch cho tôi cần thì tôi đã hài lòng rồi, đương nhiên sẽ dốc toàn lực giải quyết vấn đề giúp mọi người”, Lâm Chính thản nhiên nói.
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt”, người đàn ông mỉm cười...
Giả Sinh được đưa đi cấp cứu. Hóa ra anh ta vẫn chưa chết, chỉ bị hôn mê.
“Tôn trưởng, toàn bộ hệ thống kinh mạch của Giả Sinh đã bị phá hủy. Khí tức trong cơ thể bị đảo lộn, hệ thống thần kinh cũng không cần nguyên vẹn, muốn điều trị thì ít nhất phải cả mười năm. Mà có bỏ ra từng đó thời gian thì cũng chưa chắc có thể trị khỏi được hoàn toàn", một người đàn ông trung niên kiểm tra cho anh ta, sau đó lên tiếng.
“Vậy ý của ông là...”
“Giả Sinh bị đánh phế rồi”, người này nói.
Dứt lời, đám đông tái mặt: “Cái gì?”
“Giả Sinh sư huynh phế rồi sao?”
“Sao có thể? Anh ấy là thiên tài mạnh nhất của Tam tôn trưởng cơ mài”
“Đến anh ấy còn bị đánh phế sao...”
“Ôi trời...”, đám đệ tử run rẩy, bàng hoàng.
Giả Sinh là đệ tử mà Tam tôn trưởng đắc ý nhất. Được tôn trưởng chỉ bảo, cộng với khả năng thiên tài dị bẩm, thực. lực phi phàm thì anh ta chẳng mấy chốc có thể đứng vào hàng ngũ “ngũ kiệt
Giả Sinh chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812664/chuong-1887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.