Trong nhà lao u ám.
Liễu Như Thi bất lực nằm trên đất.
Vết thương trên người cô ấy không được xử lý kịp thời, trong nhà lao lại u ám ẩm thấp, vi khuẩn sinh sôi, cô ấy đã bị
nhiễm bệnh cũng không có gì lạ.
Trong sự đói rét khốn khổ, cô ấy chỉ có thể run rẩy nằm co trong góc.
Mấy con chuột không sợ người chạy tới chạy lui ở xung quanh, dường như đã quen với người ở trong nhà lao này.
“Có thể... cho tôi ly nước không?”.
Cuối cùng, Liễu Như Thi không chịu nổi nữa ngẩng đầu lên, yếu ớt gọi cai ngục ở ngoài nhà giam.
“Nước? Ha, vào nơi này rồi còn có nhiều yêu cầu như vậy? Đừng đùa nữa, biết đây là đâu không? Tử lao! Người đến đây đều phải chết! Uống nước? Uống nước tiểu đi", cai ngục cười
lớn, hoàn toàn không quan tâm đến Liễu Như Thị.
“Anh..”, Liễu Như Thỉ tức tối, còn định nói gì đó nhưng vì tâm trạng kích động mà ho dữ dội không ngừng.
Khu khụ khụ...
Phụt! Trong cơn ho kịch liệt, cô ấy phun ra ngụm máu. Nhưng đám cai ngục hoàn toàn không quan tâm.
Dường như trong mắt bọn họ đó là một chuyện rất bình thường.
“Cô nhóc”. Lúc này, một giọng nói sốt sắng vang lên.
Sau đó một bà cụ nhanh chân bước vào trong nhà tù.
“Ai đó?”. Cai ngục dừng cười, lập tức quát lớn.
Nhưng bà cụ không quan tâm đến cai ngục, đứng ở cửa nhà tù nhìn Liễu Như Thi.
“Khốn nạn!".
Cai ngục thầm chửi măng, định tiến tới nhưng bị người bên cạnh níu lại.
“Cậu muốn chết à? Người đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812640/chuong-1863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.