Lời nói của Lâm Chính khiến cả hiện trường im phăng phắc. Tất cả đều há mồm trợn mắt nhìn anh. Ai cũng tưởng mình nghe nhầm.
Khiêu chiến Từ Tài Quang sao? Cậu ta bị điên rồi chắc? Còn không biết gã này có chiến thắng nổi Tiết Tường hay không mà giờ lại đi đối phó với Tài Từ Quang? “Rốt cuộc gã này đang nghĩ cái gì vậy?” “Tôi thấy đầu óc cậu ta bị mất tỉnh táo rồi!” “Điên rồi, chắc chắn gã này điên rồi”.
“Tôi thấy cậu ta chơi bài liều đấy nên cũng chẳng buồn nghĩ ngợi nhiều".
“Gó lẽ là như vậy”, đám đông nhao nhao lên bàn tán.
“Lâm Chính, cậu...khiêu chiến sinh tử với tôi sao?”, Từ Tài Quang bừng tỉnh, nhìn anh băng vẻ không dám tin.
“Tôi nghĩ tai các vị không có vấn đề mới phải chứ. Lát nữa tôi sẽ đích thân đăng ký. Nếu như Từ sư huynh không tin thì có thể đi cùng tôi”, Lâm Chính điềm đạm nói.
“Ha ha, xem ra cậu đúng là kẻ không biết trời cao đất dày là gì rồi. Cậu đã muốn làm vậy thì cứ đi đi. Có điều trước đó, cậu phải thẳng được sư đệ Tiết Tường đã rồi tính tiếp. Nếu đến cả sư đệ tiết tường mà cậu cũng không thăng được thì lời nói này của cậu có khác gì trò cười không".
“Ha ha..., đám đông bật cười. Điệu cười nhạo báng.
Lâm Chính liếc nhìn bọn họ. Anh chỉ điềm đạm nói: “Sao? Các người không tin tôi có thể thăng được Từ Tài Quang?”
“Ha ha, thăng được cái rằm mà thẳng”.
“Con nít mới tin cậu”, nếu cậu có thể thằng được Từ sư huynh thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812637/chuong-1860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.