“Hự...”, thủ lĩnh tuyệt phạt run rẩy, miệng nôn ra máu, loạng choạng.
Đợi đến khi người này quay lại thì đám đông mới phát hiện ra cả người hắn đầy vết thương, vùng ngực bị một dấu chưởng ghim sâu, hõm lại, máu chảy ròng ròng.
“Đại ca”, đám đông hét lên.
“Mau bảo sư muội đi đi”, thủ lĩnh tuyệt phạt gầm lên. Hắn vẫn chưa chịu từ bỏ, cầm thiết lệnh bị gấy lên và lao về phía Lâm Chính.
'Thế nhưng một giây sau...
Vụt! Lâm Chính đâm xuyên tay qua ngực của hắn, móc tim của hẳn ra. Người thủ lĩnh khựng người, trố tròn mắt nhìn Lâm Chính và từ từ buông thõng tay xuống. Máu tươi chảy ròng ròng xuống đất.
Một lúc sau, hắn tắt thở, ngã xuống đất.
“Đại cal", bốn người còn lại gào lên như muốn xé phổi. Không ai dám tin vào những gì xảy ra trước mắt. Người đại ca vô địch, hoàn hảo trong mắt họ đã chết như vậy đấy.
Sao có thể như vậy được chứ? Bọn họ...phải là những người mạnh nhất mới đúng. Tại sao thần y Lâm ở Giang Thành lại có thể giết được bọn họ chứ? Không ai dám tin. Cũng không ai biết rốt cuộc Lâm Chính mạnh tới mức nào. Bọn họ chỉ biết răng...Lúc này bọn họ đã không còn đường nào để thoát nữa rồi.
“Sư muội, mau đi đi”, một cô gái vội lao ra ngoài, những người còn lại lao về phía Lâm Chính với ý đồ chặn anh lại.
“Sư huynh, sư muội!”, người phụ nữ gào lên. “Đi đi!", cô gái rơi nước mắt. Thế nhưng dù sao cô ta cũng không phải kẻ ngốc, nếu cứ tiếp tục ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812617/chuong-1840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.