Gió mát thổi qua. Thổi bay mái tóc dài như ánh trăng sáng kia.
Trên gương mặt sắc sảo là đôi mắt hờ hững tỏa ra ánh sáng vàng.
Đó là Lâm Chính. Nhưng lại khác hoàn toàn với Lâm Chính trước kia.
Lúc này, không những hai tay hai chân anh đã khôi phục một cách thần kỳ, trên người còn chứa đầy những hoa văn đen nhánh. Số hoa văn đó cực kỳ khủng khiếp lại thần kỳ, bởi vì chúng không giống như những hình xăm phủ kín trên người Lâm Chính, mà giống như những con rằn độc, chậm rãi di chuyển.
Cảnh tượng cực kỳ quỷ dị...
Nhìn thấy cảnh tượng đó, năm người tuyệt phạt đều nghiêm túc nhìn anh.
Cốc chủ Hồng Nhan Cốc cũng mở to mắt, khó tin nhìn Lâm Chính.
Bà ta cảm giác được trên người Lâm Chính tỏa ra khí ý đáng sợ.
Lưồng khí ý đó hung ác, tàn bạo, hơn nữa còn trộn lẫn mùi máu tanh.
Đây chäc chắn không phải sức mạnh mà Lâm Chính nên có!
“Cậu đã làm gì? Hai tay hai chân cậu... sao lại khôi phục lại rồi? Hơn nữa... sao cậu sở hữu sức mạnh như vậy? Đó là sức mạnh của ai?”, cốc chủ Hồng Nhan Cốc gào lên thảm thiết, giống như phát điên.
“Đương nhiên là sức mạnh của tôi”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Nhìn bộ dạng kiêu ngạo, giống như không có vấn đề gì của anh, cốc chủ Hồng Nhan Cốc nổi giận, chỉ muốn há miệng cần xé Lâm Chính thành mảnh vụn.
“Đừng nói dối nữa! Cậu không thể nào có loại sức mạnh như vậy! Chắc chẳn cậu đã sử dụng thủ đoạn nào đó! Nói, cậu đã dùng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812613/chuong-1836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.