Đương nhiên cốc chủ Hồng Nhan Cốc cũng từng nghe nói tới đại danh của Khốn Kim Thừng.
Đây là bảo bối thuộc sở hữu của phong chủ Cô Phong.
Nghe nói một khi bị sợi dây thừng này trói thì dao chém không đứt, lửa đốt không cháy, cho dù dùng các loại kĩ thuật hiện đại cũng không thể cởi được, là bảo bối hiếm có còn lưu truyền từ thời cổ đại đến bây giờ.
Cốc chủ Hồng Nhan Cốc không ngờ phong chủ lại giao món bảo bối này cho ông Hầu.
“Phong chủ hạ lệnh cho chúng tôi đến Giang Thành đối phó với cốc chủ Hồng Nhan Cốc và thần y Lâm. Hai người các bà đều là những nhân vật đứng đầu đương thời, nếu không có mấy món pháp bảo bên người thì ứng phó sao được?”, ông Hầu cười khẩy nói.
“Thú vị đấy... Nhưng chỉ dựa vào sợi dây thừng vớ vẩn này mà có thể hàng phục tôi sao? Hừ, Cô Phong các ông coi thường tôi quá đấy!”, cốc chủ Hồng Nhan Cốc lạnh lùng cười, sau đó bỗng dùng sức, định dựa vào sức mạnh để thoát khỏi Khốn Kim Thừng này.
Nhưng bà ta dùng sức mấy lần đều không thể giật đứt Khốn Kim Thừng.
“Ha ha ha...” Người của Cô Phong ở xung quanh đều cười lớn.
“Đừng phí công vô ích nữa! Khốn Kim Thừng không phải dựa vào sức người là có thể phá được! Bà tự nhận mình là thần tiên, lẽ nào tưởng mình là thần tiên thật sao?”, ông Hầu cười khẩy, sau đó vung tay: “Các cậu còn ngây ra đó làm gì? Mau giết bà ta để trừ hậu họa!”.
“Tuân lệnh!”. Bọn họ mỉm cười đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812596/chuong-1819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.