Chu Quang sững sờ. Xác chết sao? Ý của thần y Lâm là gì? L nào...Chu Quang cảm thấy toàn thân lạnh ngắt. Anh ta run bản lên. Anh ta đã đoán ra ý của Lâm Chính: “Thần y Lâm, anh...”
“Anh là người thông minh, có lẽ là hiểu ý của tôi nhỉ. Nếu tôi giết chết anh, sau đó đổ tội cho cốc chủ khiến cho Hồng Nhan Cốc và Trúc Lâm chém giết nhau thì anh nói xem...như vậy có phải là càng tốt cho tôi hơn không?”, Lâm Chính nói giọng khàn khàn.
“Không...thần y Lâm...anh không thể làm như vậy được. Anh không thể giấu được Trúc Lâm đâu. Một khi bọn họ biết được mọi chuyện do anh làm thì chäc chẳn sẽ đồn toàn lực. để báo thù anh. Tới khi đó anh không chỉ phải đối phó với Hồng Nhan Cốc mà còn phải đối phó với cả Trúc Lâm nữa. Anh đang tự đào mộ chôn mình đấy..thần y Lâm...Anh không thể làm như vậy được”, Chu Quang gầm lên, mặt cắt không ra máu.
'Thế nhưng Lâm Chính nào quan tâm. Anh chỉ túm tóc Chu Quang và lôi đi.
“Cảm ơn anh đã nhắc nhở. Đúng ra tôi phải sớm tỉnh ra rồi. Tôi nghĩ giờ có lẽ cả Giang Thành đều có không ít kẻ đục nước béo cò như anh. Nếu tôi chỉ nghĩ tới việc đối phó với cốc chủ thì dù tôi có giết bà ta cũng chưa chắc có thể được yên phận. Tôi nên đối phó với các người trước. Sau khi diệt trừ mầm họa này thì sẽ giải quyết phía bên Hồng Nhan Cốc sau”, Lâm Chính lên tiếng. Giọng của anh lạnh như băng.
“Thần y Lâm! Không! Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812588/chuong-1811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.