Cậu ta đồng ý thật sao? Thế nhưng điều này lại nằm ngoài dự liệu của cốc chủ. Lẽ nào người họ Lâm này cho rằng bà ta không dám giết cậu ta? Cốc chủ chau mày, cảm thấy nghỉ ngờ. Bà ta tin thân y Lâm không phải là kẻ ngốc. Đối phương dám đồng ý thì chắc chắn là vì đã có sự chuẩn bị.
“Nếu cô Tiêu muốn cọ xát thì tôi hoàn toàn đồng ý. Hay là thế này, sau ba ngày nữa cuộc quyết đấu sẽ chính thức được diễn ra”, Lâm Chính mỉm cười nói.
“Ba ngày không được, muốn đánh thì ngay bây giờ”, cốc. chủ đáp lại.
“Bây giờ à...có đường đột quá không”, Lâm Chính tỏ vẻ khó xử.
“Vậy là anh nuốt lời?”
“Ha ha, cô Tiêu đã sốt ruột như vậy thì được. Từ Thiên, ông đi sắp xếp đi. Ngoài ra còn mời cả vị đó tới làm người làm chứng nữa”, Lâm Chính mỉm cười.
“Vâng, chủ tịch”, Từ Thiên do dự, sau đó gật đầu và quay người rời đi.
“Wị đó sao?", cốc chủ đanh mặt, cảm giác như mình lại bị lọt vào cái hố do Lâm Chính tạo ra.
Thế nhưng lúc này bà ta đã hết đường lui rồi. Bao nhiêu con mắt thế này nếu bà ta mà nhượng bộ thì khác gì tự tát vào mặt mình?
“Chúng ta quyết đấu ở đâu?”, cốc chủ hỏi. “Bên cạnh khách sạn có một sân thi đấu, vừa hay không có trận nào. Tôi nghĩ chắc là bọn họ sẽ đồng ý cho chúng ta mượn sân bóng để làm võ đài đấy”, Lâm Chính mỉm cười.
“Xem ra anh chọn tổ chức ở đây đón tiếp tôi cũng là vì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812576/chuong-1799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.