Có lẽ nằm mệt rồi nên cốc chủ bèn ngồi dậy, uống trà và ăn hoa quả. Sau khi luyện công thành công thì bà ta càng lúc trông càng có sức sống thế nhưng mức độ tàn nhãn thì cũng gia tăng khủng khiếp.
Mặc dù các căn cứ của Hồng Nhan Cốc đã bị diệt sạch nhưng số lượng thi thể được cung cấp cho bà ta vẫn chưa bị đứt nguồn. Hấp thụ những thi thể này, công lực của bà ta càng lúc càng đáng sợ hơn. Thậm chí người bình thường đứng gần ba ta thôi cũng cảm nhận được hàn khí bao trùm.
“Còn cách Giang Thành bao xa nữa”, cốc chủ thản nhiên hỏi.
“Bẩm cốc chủ, còn tầm 20 phút nữa”, một người phụ nữ trung niên lên tiếng.
“Phía bên thần y Lâm có động tĩnh gì không?”
“Vẫn chưa có động tĩnh gì. Bọn họ đến cả phòng bị cũng không cớ”, người phụ nữ trung niên do dự rồi nói.
“Cái gì?"
Cốc chủ chau mày: “Không phòng bị gì luôn sao? Cũng không di chuyển người hả?”
“Đúng vậy”, người phụ nữ trung niên gật đầu.
Cốc chủ nhắm mắt, suy nghĩ. Thực ra việc bà ta di chuyển chậm khi sắp tới Giang Thành là vì muốn chấn nhiếp thần y Lâm, ép anh di chuyển những người quan trọng đi. Kẻ địch ngay trước mặt mà, ai lại chẳng muốn bảo vệ những người quan trọng của mình.
Như vậy thì cốc chủ có thể biết được những ai là trợ thủ đắc lực của thần y Lâm và tiến hành xử lý họ trước, dùng họ để ép thần y Lâm phải giao ra y thuật của mình.
Cốc chủ đâu phải là không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812569/chuong-1792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.