Tô Nhu vừa nói xong, Lâm Chính liền thót tim, vốn định nói luôn.
Nhưng anh ngập ngừng một lát rồi lại thôi.
Anh rất muốn nói thật mọi chuyện với Tô Nhu ngay lúc này.
Nhưng... cốc chủ Hồng Nhan Cốc đang tới, nếu nói chuyện này ra, một khi để bà ta biết thì Lâm Chính chỉ càng gặp rắc rối hơn...
"Tiểu Nhu, bây giờ anh không tiện nói với em, để một thời gian nữa đi. Để một thời gian nữa rồi chúng ta nói chuyện đàng hoàng với nhau", Lâm Chính chần chừ một lát rồi nói thẳng.
"Chuyện gì mà bí mật thế?", Tô Nhu cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng không hỏi nhiều, hàn huyện mấy câu rồi định tắt máy.
"Đúng rồi Tiểu Nhu, anh còn chuyện này muốn nói với em", Lâm Chính vội kêu lên.
"Chuyện gì vậy?".
"Mấy ngày hôm nay... em đừng đến công ty, ở yên trong nhà đừng đi đâu", Lâm Chính do dự một lát rồi nói.
"Tại sao?". "Em cũng biết đấy, dạo trước Giang Thành không được yên bình, hình như chuyện của học viện Huyền Y Phái vẫn chưa kết thúc, anh lo em sẽ gặp chuyện".
"Vậy à... Còn anh thì sao? Anh không về sao?", Tô Nhu do dự một chút rồi nói.
"Anh... anh vẫn còn chút việc, sẽ về sau".
“Lúc nào anh về thì gọi cho em... Em nấu cơm cho anh".
"Chú ý an toàn".
Cuộc gọi kết thúc.
Tuy chỉ nói mấy câu đơn giản, nhưng Lâm Chính nghe ra được Tô Nhu cũng có tâm sự, hơn nữa... chắc là cô đã có lòng nghi ngờ anh.
Mong là cô có thể chấp nhận sự thật...
Lâm Chính thở hắt ra, tiếp tục xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812567/chuong-1790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.